NƯỚC MẮT CHỊ TÔI
(Kính tặng những người chị đảm đang trụ cột trong nhà)
Anh đi xa đã bao mùa,
Chị thường vẫn đứng dưới mưa đợi chồng.
Trước nhà là cánh đồng không,
Ngày xưa anh vẫn ra đồng cày trâu.
Trưa về đứng dưới giàn trầu,
Anh cười vẫn bảo: “Nay cau đã già,
Em như trầu tốt mãi ra,
Cau anh đã xấu, lại già mốc meo”.
Lấy nhau ngày ấy cũng nghèo,
Trong nhà có biết bao nhiêu thứ cần.
Anh lên La Hán, Hồi Xuân,(1)
Kiếm tiền bươn chải, lúc gần lúc xa
Mình em xoay xở việc nhà,
Le te buổi chợ đồng ra đồng vào.
Ơn dày đất thấp trời cao,
Nhà mình no đói lúc nào cũng vui.
Anh ơi!! Thôi đã thôi rồi,
Một cơn bạo bệnh, buông xuôi giữa chừng.
Tơ duyên vụt đứt bỗng dưng,
Trăm năm muối mặn sao gừng chẳng cay?
***
Chị tôi vóc dáng hao gầy,
Vốn người cứng cỏi mà nay khóc chồng.
./.
Lê Hải Châu
8/3/2016
Ghi chú(1) Các địa danh miền núi xa của Thanh Hóa